Thứ Ba, 24 tháng 7, 2007
Củ Chi tour cùng Saigon Hotpot
Theo như đúng dự định của mình thì bài viết này đã được xuất bản vào tối qua rùi, nhưng do những trục trặc về mặt sức khỏe và kỹ thuật cho nên mãi tới hôm nay mới có bài viết xuất xưởng cho bà con cô bác ghé qua chiêm ngưỡng. ( Sự thật thì do ăn chơi phè phỡn dữ quá nên tối hôm qua đuối, không còn đủ sức để đánh máy, viết én trì, en triết nữa, chỉ biết trò chuyện với brother Taka rùi lăn ra ngủ thui ! ^^. Nói tóm lại một cục là chỉ có 1 chữ thui " lười"
)
Lường trước được căn bệnh muôn thuở của SGHP là các thành viên thường xuyên đến trễ, nên ban điều hành thống nhất hẹn mọi người 6h30 tại tượng Trần Nguyên Hãn, ngay chợ Bến Thành. Thế nhưng lịch trình của chúng ta đã bị lùi lại mất 1 tiếng 30 phút vì có thành viên vì lí do rất riêng tư mà đến trễ. Làm mọi người đợi khá lâu, kết quả là SGHP chúng ta ai cũng có một làn da rám nắng cực kì dễ thương
( for example :" me" chẳng hạn) ^^
8 giờ, khởi hành đến Củ Chi, ái chà chà. Cũng may là đón xe ở ngay bến, nên mọi người có chỗ ngồi , không phải chen chúc, nhưng lúc sau, xe khá đông thì các thành viên nam của SGHP đã "vô cùng ga lăng", nhừơng chỗ cho các bạn nữ, cụ già,trẻ em nhỏ ngồi. Hoan nghênh tinh thấn của SGHP's guys !
( các bạn nữ cũng vậy nhé)!
Đoạn đường đến Củ Chi có thể coi là một đoạn đường... bình thường như bao đoàn đường khác ( cái này huề vốn)
, nhưng có điều đặc biệt al2 vẫn thấy thấp thoáng hai bên đường hình ảnh của những ruộng lúa, của những chú châu, ah, sorry, Trâu, chú bò, những bác nông dân đang làm đồng. HI vọng là Củ Chi Đất thép mình dù có bị đô thị hóa đến đâu, nhưng những cánh đồng, ruộng lúa này sẽ vẫn được giữ lại, phục vụ cho nông nghiệp và cả cho du lịch nữa !
. KHẽ mở cánh cửa xe chỗ mình ngồi để được nghe thoang thoảng hương vị của mùi lúa, mùi bùn. Thật thú vị đúng không nè.
. Nhưng sự thật thì, khi vừa mới mở cửa ra, một làn khói bụi đột ngột bay vô và một âm thanh cực kì " dễ xương" của anh xé vé xe bus...

10 giờ, "binh đoàn" SGHP đã có mặt tại địa đạo Củ Chi để nhận " nhiệm vụ". "Nhiệm vụ" đầu tiên của mỗi người là :" Tìm coi cái tồ i rề ( Japanese) coi nó ở đâu?"
MỘt nhiệm vụ cực kì quan trọng đấy. Sau đó không lâu, mọi người tiếp tục thực hiện một nhiệm vụ cực kì quan trọng nữa, có thể nói là vô cùng quan trọng " lấp đầy cái bụng đang kêu thảm thiết vì chưa được cho ăn vào buổi sáng"
. SGHP đi đến đâu thì náo nhiệt và vui cười đến đó. Ăn mà cũng nhiều chuyện nữa. Nói quá trời quá đất luôn.
Tưởng là 10h rưỡi có thể được chui vào địa đạo rùi ai dè lo ăn, lo chụp hình đến 11 giớ mới sờ được "cái cổng bán vé"
Tất cả các thành viên SGHP đã được "bộ chỉ huy" "tham mưu" từ trước, chuyến đi này là chuyến đi khảo sát địa hình, tình hình cảu bà con cô bác nơi đây để đẩy mạnh hoạt động của "binh đoàn" SGHP chúng ta.
Tớ trang bị cho mình một cái nón tai bèo, của các côp giao liên hồi xưa ( thực chất là nón chiến sỹ MHX
), đeo ba lô trên vai, cùng cái quần short ngắn thêm một cái kính mát nữa, đứng kjie63u dân du lịch bụi luôn, nhưng đây dân du lịch bặm, ko phải bụi.
Sau khi qua khỏi hai lô cốt của các chiến sỹ, đồng chí ta ( hai cái trạm soát vé đó), các anh chiến sỹ cùng các cô giao liên xinh xắn của SGHP đã tiến vào Địa XĐạo Củ Chi, thăm các đồng chí, đồng đội của mình đang ở nơi này, đang ngày đêm miệt mài làm việc để....
hấp dẫn du khách đến đây
.
Binh đoàn SGHP sau một hồi thảo luận khá lâu cỡ 5 phút
, mọi người quyết định sẽ tham gia cùng với đồng chí hướng dẫn viên tiếng anh cùng một đoàn nước ngoài với nhiều quốc tịch ( có người đức, Mỹ, Hongkonese and Vietnamese). Vá với một giọng điệu khá chảnh, mình nói với đc HDV khi đồng chí ấy hỏi mình đi bên đoàn ngôn ngữ nào thì mình trả lời rằng :" KHông sao đâu anh, để tiết kiệm thời gian của mọi người, anh cứ hướng dẫn bằng tiếng anh, tụi em hiểu hết mà.
"
( Trùi ui, chanh hỏi chảnh quá đi mất, SGHP thì phải biết khiêm tốn chứ)
Thực tế khá phủ phàng là đc HDV này không được thân thiện cho lắm. Mình khong6d ám đưa ra nhận xét về chất lượng hướng dẫn, truyền đạt thông tin cho mọi người như thế nào nhưng mình thấy đại loại như thế này :" đây là cái mái nhà, cái mái nhà này dùng để che mưa che nắng cho ngôi nhà"
, và đ c HDV thiếu hẳn một nụ cười thường trực mà theo mình nghĩ một tour guider cần có. Nhóm đã chụp hình, ghi chép, thu âm khá nhiều những tư liệu về đại đạo Củ CHi, để làm nguồn kei61n thức, tư liệu cũng như làm nên một nét riêng của nhóm.
Nói chung là đi địa đạo khá thú vị, nhất là khi chui qua mấy cái hầm nhỏ tí tẹo. Mình bị hụt chân té bệt xuống đất một lần, may mà ko ai thấy hết.
Sau điạ đạo, SGHP ghé thăm đến Bến Dược, nơi tưởng niệm, ghi nhớ công ơn của hàng ngàn, hàn vạn chiến sỹ, anh hùng đã anh dũng hi sinh trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ. Được một chú coi đến, kể cho nghe về lịch sử xây ựng của đền cũng như những nét đặc biệt nơi đây. VÀ cảm giác khi bước vô đền thật khó tả, mình như trút bỏ hết những lo âu, nhu7gn4 suy nghĩ đang còn lởn vởn trong đầu để chăm chú nhìn, chăm chú nghĩ và chăm chú nhớ lại những bài học lịch sử của thời phổ thông. Mùi hương nhang thoang thoảng của khách thập phương đến viếng đền Bến Dược này, những ánh mắt đăm chiêu, đượm chút nỗi buồn lẫn niềm tự hào ở trong đó. Với mình, đây, nước Việt Nam ta là đây, độc lập dân tộc là từ đây. Nếu không có máu xương của các cô, các bác, các chú, các ông đã hi sinh, đã đổ xuống thì làm sao có được một Việt Nam như ngày nay. Càng nghĩ, mình càng thấy yêu thương đất nước và con người Việt Nam mình hơn.
Iu nhiều lắm.
Sau khi thăm Bến Dược, SGHP ngồi lại với nhau họp rút kinh nghiệm trong quá trình dẫn tour bàn tán với nhau kah1 nhiều và đem cả anh chàng tour guider ở trên ra mổ xẻ. Sauđó, tụi mình thảo luận về các kế hoạch sắp tới, các tour tới ntn và phát thẻ thành viên cho SGHP' s members.
Một ngày thật đáng nhớ và nhiều niềm vui đúng ko mọi người.
PS; nếu ko có cái chuey61n xe bus 79 kinh hoàng kia thì mọi người sẽ đỡ mệt hơn nhiều,. Xe gì đâu có 50 người mà nhét cho gần 100 người, eo ui, mình skinny thế này mà đứng được có 1 chân thui,Đông quá thậm chí cửa xe đóng lại ko d9u7oc75, tài xế cứ để cửa mở mà cho xe chạy. Khá nguy hiểm đấy. lỡ tourists đi với mình mà bị nhồi nhét như nhồi heo thế này, chịu sao nổi.

Bây giờ mời mọi người chiêm ngưỡng hình nhé!
Lường trước được căn bệnh muôn thuở của SGHP là các thành viên thường xuyên đến trễ, nên ban điều hành thống nhất hẹn mọi người 6h30 tại tượng Trần Nguyên Hãn, ngay chợ Bến Thành. Thế nhưng lịch trình của chúng ta đã bị lùi lại mất 1 tiếng 30 phút vì có thành viên vì lí do rất riêng tư mà đến trễ. Làm mọi người đợi khá lâu, kết quả là SGHP chúng ta ai cũng có một làn da rám nắng cực kì dễ thương
8 giờ, khởi hành đến Củ Chi, ái chà chà. Cũng may là đón xe ở ngay bến, nên mọi người có chỗ ngồi , không phải chen chúc, nhưng lúc sau, xe khá đông thì các thành viên nam của SGHP đã "vô cùng ga lăng", nhừơng chỗ cho các bạn nữ, cụ già,trẻ em nhỏ ngồi. Hoan nghênh tinh thấn của SGHP's guys !
Đoạn đường đến Củ Chi có thể coi là một đoạn đường... bình thường như bao đoàn đường khác ( cái này huề vốn)
10 giờ, "binh đoàn" SGHP đã có mặt tại địa đạo Củ Chi để nhận " nhiệm vụ". "Nhiệm vụ" đầu tiên của mỗi người là :" Tìm coi cái tồ i rề ( Japanese) coi nó ở đâu?"
Tưởng là 10h rưỡi có thể được chui vào địa đạo rùi ai dè lo ăn, lo chụp hình đến 11 giớ mới sờ được "cái cổng bán vé"
Tất cả các thành viên SGHP đã được "bộ chỉ huy" "tham mưu" từ trước, chuyến đi này là chuyến đi khảo sát địa hình, tình hình cảu bà con cô bác nơi đây để đẩy mạnh hoạt động của "binh đoàn" SGHP chúng ta.
Tớ trang bị cho mình một cái nón tai bèo, của các côp giao liên hồi xưa ( thực chất là nón chiến sỹ MHX
Sau khi qua khỏi hai lô cốt của các chiến sỹ, đồng chí ta ( hai cái trạm soát vé đó), các anh chiến sỹ cùng các cô giao liên xinh xắn của SGHP đã tiến vào Địa XĐạo Củ Chi, thăm các đồng chí, đồng đội của mình đang ở nơi này, đang ngày đêm miệt mài làm việc để....
hấp dẫn du khách đến đây
Binh đoàn SGHP sau một hồi thảo luận khá lâu cỡ 5 phút
( Trùi ui, chanh hỏi chảnh quá đi mất, SGHP thì phải biết khiêm tốn chứ)
Thực tế khá phủ phàng là đc HDV này không được thân thiện cho lắm. Mình khong6d ám đưa ra nhận xét về chất lượng hướng dẫn, truyền đạt thông tin cho mọi người như thế nào nhưng mình thấy đại loại như thế này :" đây là cái mái nhà, cái mái nhà này dùng để che mưa che nắng cho ngôi nhà"
Nói chung là đi địa đạo khá thú vị, nhất là khi chui qua mấy cái hầm nhỏ tí tẹo. Mình bị hụt chân té bệt xuống đất một lần, may mà ko ai thấy hết.
Sau điạ đạo, SGHP ghé thăm đến Bến Dược, nơi tưởng niệm, ghi nhớ công ơn của hàng ngàn, hàn vạn chiến sỹ, anh hùng đã anh dũng hi sinh trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ. Được một chú coi đến, kể cho nghe về lịch sử xây ựng của đền cũng như những nét đặc biệt nơi đây. VÀ cảm giác khi bước vô đền thật khó tả, mình như trút bỏ hết những lo âu, nhu7gn4 suy nghĩ đang còn lởn vởn trong đầu để chăm chú nhìn, chăm chú nghĩ và chăm chú nhớ lại những bài học lịch sử của thời phổ thông. Mùi hương nhang thoang thoảng của khách thập phương đến viếng đền Bến Dược này, những ánh mắt đăm chiêu, đượm chút nỗi buồn lẫn niềm tự hào ở trong đó. Với mình, đây, nước Việt Nam ta là đây, độc lập dân tộc là từ đây. Nếu không có máu xương của các cô, các bác, các chú, các ông đã hi sinh, đã đổ xuống thì làm sao có được một Việt Nam như ngày nay. Càng nghĩ, mình càng thấy yêu thương đất nước và con người Việt Nam mình hơn.
Sau khi thăm Bến Dược, SGHP ngồi lại với nhau họp rút kinh nghiệm trong quá trình dẫn tour bàn tán với nhau kah1 nhiều và đem cả anh chàng tour guider ở trên ra mổ xẻ. Sauđó, tụi mình thảo luận về các kế hoạch sắp tới, các tour tới ntn và phát thẻ thành viên cho SGHP' s members.
Một ngày thật đáng nhớ và nhiều niềm vui đúng ko mọi người.
PS; nếu ko có cái chuey61n xe bus 79 kinh hoàng kia thì mọi người sẽ đỡ mệt hơn nhiều,. Xe gì đâu có 50 người mà nhét cho gần 100 người, eo ui, mình skinny thế này mà đứng được có 1 chân thui,Đông quá thậm chí cửa xe đóng lại ko d9u7oc75, tài xế cứ để cửa mở mà cho xe chạy. Khá nguy hiểm đấy. lỡ tourists đi với mình mà bị nhồi nhét như nhồi heo thế này, chịu sao nổi.
Bây giờ mời mọi người chiêm ngưỡng hình nhé!
Đấy đấy, mọi người nhìn kỹ nha. Chỉ huy trưởng của binh đoàn SGHP đang làm nhiệm vụ kìa. Nhìn camera đi nào!^^
Ái chà chà, không biết 6 cô nàng này làm cái gì nữa. hahahahha !
( chú thích, đang ở khu làm dép cao su của bộ đội)
Thời gian giải lao. little brother ( not liitle at all^.^), Sơn, and me made some things funny ah !
Ngay trước đền bến dược nè mọi người. Đền rộng mà đẹp lắm lắm !
Tớ đấy. Mê chụp hình kinh khủng,. Tớ bị dị ứng với đèn flash kể từ khi tham gia SGHP đến giờ đấy. Hình gần 2000 t rùi ! kinh khủng quá !
Đây là hầm chông tự động đó mọi người. Vũ khí lợi hại đấy !
Tấm cuối cùng. Mình và Châu đang đu cây đa. Nghịch ngợm hết sức. 20 tuổi đầu rùi còn gì. Cũng may là nó không bị đứt, nếu không thì tiêu mất rùi !
Entry hôm nay đến đây là hết rùi
cám ơn các bạn đã chú ý theo dõi.
Thân chào tạm biết tất cả các bạn
Kí tên
Halley
Entry hôm nay đến đây là hết rùi
cám ơn các bạn đã chú ý theo dõi.
Thân chào tạm biết tất cả các bạn
Kí tên
Halley
Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2007
Introduce myself !
Hi ! all u guys !
After using Yahoo 360 with a long time, now, i decided to share my feeling, my thought, my life and my friends to all u guys who i know u or maybe not.
20 years old, the most beautiful time in everybody's life, is it ?
20 years old, u will think a lot about ur future, ur life, ur family and ur love.
20 years old, u have enough confident to decide what is the best way for ur life and u should not rely on ur parents.
20 years old, ur dream when u was child, u can make it become true. Dont worry those dream will be come true or not, if u have belief, u can do any things u want.
...
In my life, i have many friends but it's hard for me to find a really really closedfriend who can understand me and share any feeling, thoughts with me comfortably.
Sometimes, i feel lonely although i will have many friends beside me if i make a call to them . But i dont want. I dont know why ?
With me, i can not live without family, friends and my smile. It's so silly, is it ?^^
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)
